dt. tức Ban Tiệp Dư 班婕妤 (48 tcn- 2 scn), từ phú gia đời Tây Hán, là phi tử của Hán Thành Đế, có đức hạnh, giỏi thơ phú, viết nhiều nhưng nay chỉ còn ba bài, là tự thương phú, đảo tố phú và bài ngũ ngôn đoàn phiến ca. Bài cuối bà làm khi không còn được vua sủng ái nữa, trong đó có ví thân phận người con gái trong cung như chiếc quạt, chỉ được sủng ái nhất thời mà thôi. Én từ nẻo lạc nhà Vương Tạ, quạt đã hầu thu lòng Tiệp Dư. (Mạn thuật 34.6). |