Poems of Hồ Xuân Hương : 詠厨館使 - Vịnh chùa Quán Sứ
詠厨館使 | Vịnh chùa Quán Sứ | 館使𫳵𦓡景永消 𠳨𠽄師具到坭㧅 𣖖鯨小底㤝空𢶸 長曷娓吝點吏㧅 創𱢄空几摳䘮 𬁑秩空埃𢪮技𦼔 吒刼塘修𫳵𢴑𢬢 景𢞂添喭𡢻情㧅 | Quán Sứ sao mà cảnh vắng teo Hỏi thăm sư cụ đáo nơi neo Chầy kình tiểu để xuông không đấm Tràng hạt vãi lần đếm lại đeo Sáng banh không kẻ khua tang mít Trưa trật nào ai móc kẽ rêu. Cha kiếp đường tu sao dắt díu Cảnh buồn thêm ngán nợ tình đeo. |
Ghi chú | |
Sự hờ hững tôn giáo làm cho Hồ Xuân Hương trở nên buồn bã, bà đã được bảo phải tính tới việc thụ giáo Phật. Trong Phật giáo Đại thừa tất cả chúng ta đều mang món nợ tình, hay từ bi. Giới tăng lữ Phật giáo thậm chí chấp nhận nghĩa vụ từ bi còn lớn lao hơn bởi vì họ đã có lời nguyền của Bồ tát “không vào niết bàn chừng nào mà cỏ còn chưa chứng ngộ.” Chày kềnh/kình, khối gỗ hình con cá được dùng trong việc đọc kinh và lễ rước và được coi là phát ra âm thanh như tiếng tim đập. Tang mít là một miếng gỗ hình trụ được dùng cho việc triệu tập các tín đồ tới để cầu nguyện. Có lẽ có nghĩa kép trong một số vật này, và chắc chắn trong việc nói lái, hay cụm từ đảo ngược: Đếm lại đeo “đếm vòng hạt” có thể được đảo ngược lại thành đéo lại đêm (giao hợp trong đêm). |